Tuổi : 28 Posts : 48 Points : 107 Thanked : 1 26/12/2010 Birthday : 20/04/1996 Đến từ : Máy tính I'm : Status : Øn£y ¥oµ 's Blog Job/hobbies : Học sinh giỏi avatar-dulieu : 50,11824|49,10923|64,12636 tin1996tk Tuổi : 28 Posts : 48 Points : 107 Thanked : 1 26/12/2010 Birthday : 20/04/1996 Đến từ : Máy tính I'm : Status : Øn£y ¥oµ 's BlogJob/hobbies : Học sinh giỏiavatar-dulieu : 50,11824|49,10923|64,12636
Thông tin thành viên : Click ! Posts : 48
Points : 107
Thanked : 1
26/12/2010
Birthday : 20/04/1996
Đến từ : Máy tính
I'm : Status : Øn£y ¥oµ 's Blog
Job/hobbies : Học sinh giỏi
avatar-dulieu : 50,11824|49,10923|64,12636
Tuổi : 28 Posts : 48 Points : 107 Thanked : 1 26/12/2010 Birthday : 20/04/1996 Đến từ : Máy tính I'm : Status : Øn£y ¥oµ 's BlogJob/hobbies : Học sinh giỏiavatar-dulieu : 50,11824|49,10923|64,12636
Shop Avatar
Tiêu đề: Tôi iu e, cô pé ạh ! [www.tin1996.tk] - Øn£y ¥oµ 's Blog Mon Jan 03, 2011 9:02 am Øn£y ¥oµ 's Blog
Tiêu đề: Tôi iu e, cô pé ạh ! [www.tin1996.tk] - Øn£y ¥oµ 's Blog --------------------------------------------------- Cho Ðiểm Chủ Ðề Này
- Dậy đi con, trời sáng rồi đó! Tiếng mẹ gọi lanh lãnh làm Khanh giật minh thức dậy - Con mệt quá mẹ ơi, hay là hôm nay khỏi đi học nha mẹ! - Đừng lười - mẹ nói - Dậy đi còn kịp ăn sáng, hôm nay là khai giảng đó nhóc !! Biết níu kéo mấy cũng không được, Khanh đành bò dậy mặc dù trong bụng buồn như chưa bao giờ được ngủ. Đánh răng rữa mặt xong Khanh xuống nhà ăn sáng với ba. Nói là ba nhưng thực sự đây là người mà mẹ Khanh đã tái giá cách đây 6 năm trước khi Khanh 10 tuổi. Chẳng là bố ruột Khanh mất vì tai nạn giao thông khi đang trên đường đi công tác lúc Khanh 7 tuổi. Bỏ lại mẹ con Khanh lẽ loi một mình. Mẹ Khanh suy sup, đau khổ và buồn bã. Mặc dù bà luôn nói là không sao cả, bà luôn tươi cười trước mặt Khanh, mặc dù Khanh chỉ là một con bé 7 tuổi nhưng Khanh biết là mẹ đang rất mệt mỏi bởi vì Khanh thường hay ngồi nhìn mẹ khóc một mình... đau đớn... và âm thầm. Thế rồi bác Dũng xuất hiện, Khanh không biết từ lúc nào nhưng bác Dũng đã dần dần cất bớt đi sự buồn phiền và đem nụ cười lại với mẹ. Khanh cũng yêu quý bác Dũng nữa. Bởi bác thường bế thốc Khanh lên vai làm cho Khanh cười sằng sặc, bác thường giấu kẹo cho Khanh mặc dù biết mẹ Khanh sẽ giận, bác cũng thường cười vời Khanh bằng một nụ cười hiền từ ... giống như của bố. Rồi một ngày kia, mẹ bảo với Khanh rằng mẹ muốn lấy bác. Khanh chẳng phản đối. Không phải vì Khanh ko yêu bố mà là vì Khanh biết cả Khanh và bố đều yêu mẹ và một điều quan trọng nữa.... bác Dũng cũng yêu mẹ lắm lắm. Ba Dũng của Khanh là một người tốt, luôn yêu thương mẹ con Khanh. Ông là một người điềm đạm, hài hòa và luôn là một tấm gương của Khanh. Mẹ Khanh thì hơi trẻ con, phóng khoáng và xinh đẹp nên ba Khanh cứ suốt ngày phài lo lắng. Khanh thừa hưởng được vẻ đẹp yêu kiều của mẹ, học hỏi được sự sắc bén, thông minh của ba, và còn có một chút lạnh lùng bởi quá khứ của Khanh đã có một vết khứa của sự mất mác quá lớn. - Mẹ ơi, đi học thôi, con xong rồi. Khanh nói lớn, giọng tràn đầy sức sống. - Đi học phải hòa đồng nha con, sống mà không có bạn là không được đâu đấy. Ba Khanh vừa cười vừa nói từ nhà vọng ra làm Khanh rất ngạc nhiên không hiểu tại sao ông lại biết Khanh không thích giao du với nhiều bạn nhưng rồi Khanh cũng mĩm cười đáp lại: - Dạ, con biết rồi ba. Mẹ chở Khanh đến trường, đây là lần đầu tiên Khanh bước vào ngôi trường này - ngôi trường cấp III của một cô bé 16 tuổi. Khanh bước vào lớp học, lạnh lùng, xinh đẹp và thông minh chính là cái ấn tượng đầu tiên Khanh để lại trong đầu mọi người. Còn đối với Khanh, ai cũng như nhau, thầy cô lẫn bạn bè, Khanh không quan tâm. Khanh chỉ muốn yên ổn học hành để mau chóng có thể phụ giúp ba mẹ. Bởi gia đình Khanh có một cái shop cũng tương đối lớn nên ba mẹ Khanh rất bận. Nhưng trời đâu có cho người được như ý muốn một cách dễ dàng gì. Bằng chứng là chì một tháng đầu tiên sau ngày nhập học, những tên con trai đã bắt đầu để ý Khanh bởi Khanh đã nức tiếng gần xa về vẻ ngoài xinh đẹp từ những năm cấp II. Thế là con trai cứ kéo đến làm quen. Làm Khanh cứ phài từ chối đến mệt cả người, mỏi cả miệng. Khanh từ chối nhiều đến nổi người ta còn đặc cho Khanh cái biệt danh là "Nữ hoàng từ chối". Rõ Khổ Cái đó còn chưa kể đến việc này nữa. Chẳng là vào một ngày đẹp trời: - Khanh à, con mặc cái này đi shopping với mẹ đi! - Khônggggggggggg, cái này là đồ con trai mà, con có phải đồng bóng đâu mà mặc. - Thì mặc đi với mẹ chút thôi, nha nha. - Không là không! - Ôi ông ơi là ông - mẹ Khanh bắt đầu mếu máo - ông xuống đây mà coi nè con gái nuôi tới chừng này mà nhờ nó chút việc cũng ko được, sao tôi khổ thế này không biết... bla... bla - Thôi thôi, con mặc. Nói rồi Khanh vớ lấy đống quần áo chạy vào trong còn mẹ Khanh thì mặt mày hí hững. Khanh bực mình lắm, mạc dù biết là mẹ chỉ đóng kịch nhưng Khanh thực sự là không thể chịu nổi cái kiểu khóc la um sùm đó. Mà có hay ho gì đâu chứ mẹ muốn Khanh mặc như vậy là để đi với mẹ cho nó xứng bởi mẹ Khanh nhìn còn rất trẻ.Thế là đành phải mặc vậy. Sau khi đi với mẹ được vài tiếng, Khanh thấy mỏi chân nên bảo mẹ cứ đi, Khanh sẽ ngồi ở ngoài nghỉ mệt. Đang ngồi thì Khanh bỗng thấy có một đám thanh niên đang bắt nạt một cô gái và có vẻ như đang ép cô ta đi theo. Nóng máu, khanh bước tới gần: - Nè ông anh, thả người ta ra đi chứ! - Biến, bồ tao, liên quan gì tới mày. Thằng kia hất hàm đáp lại - Bồ em hả cưng? Khanh hỏi cô bé và được đáp lại bằng một cái lắc đầu nguầy nguậy. - Thấy chưa, thả ra đi. Tôi đang mệt đừng có bắt tôi nói nhiều. - Mẹ, thằng này láo. Nói rồi, tên kia xông vào người Khanh nhưng Khanh đã nhanh nhẹn chụp được hắn và quật về phía trước làm hắn nằm lăn quay. Mấy đứa kia thấy vậy liền chạy tới đỡ hắn rồi dong tuốt bởi biết nếu cứ ở đây thì sẽ vừa bị đánh vừa bị nhục măt. Bọn chúng vừa chạy thì Khanh cũng quay đi và cứ nghĩ là chuyện chỉ đến đây thôi. Ai ngờ cô bạn được Khanh cứu lại học cùng lớp với Khanh ( tại Khanh hok nhận ra). Lai còn có mấy cô thấy chuyện nên quay phim lại của rồi chuyền tay nhau khắp trường. Thế là Khanh đã nổi tiếng giờ lai càng nổi tiếng. Từ " Tiểu thư xinh gái" của các bạn trai, Khanh trở thành "Người hùng đẹp trai" của các ban nữ. Vậy là càng ngày càng nhiều người theo đuổi Khanh, cả nam lẫn nữ, đặc biệt là cả giới les cũng quan tâm. Người ta ai cũng vui hớn hở còn Khanh thì cứ trách số minh hẩm hiu, chắc phải về kêu mẹ cúng sao giải hạn quá. Thiệt là tội nghiệp con nhỏ